Thứ Hai, 12 tháng 5, 2008

Kết bạn

Sau khi nghe tâm sự của Lem về việc Isabel và Sophie không cho Lem tham gia trò chơi với các bạn*, cả tuần vừa rồi mẹ cứ suy nghĩ mãi. Tuy nhiên, khi mẹ nói chuyện với các cô giáo của Lem, các cô đều khuyên mẹ rằng đó là điều tự nhiên ở lứa tuổi của con. Theo các cô, việc lựa chọn bạn chơi của các con chỉ là nhất thời, thậm chí thay đổi từng theo từng thời điểm, và tuỳ từng trò chơi. Các cô còn nói thêm, rằng Lem là một đứa trẻ đặc biệt nhanh nhẹn và được các bạn quý mến (trộm vía!), nên mẹ hoàn toàn không có gì phải lo lắng liệu con có hoà đồng được với các bạn hay không.

Và điều này đã được khẳng định bằng thực tế chiều nay. Lúc mẹ tới đón Lem, Lem đang chơi cùng với một nhóm bạn. Thấy mẹ, Lem chạy đến gần để chào, lập tức Isabel và Daisy lại cũng ùa đến theo. Isabel quyến luyến không muốn để Lem về, lẳng lặng cầm tay Lem đặt vào tay mình, rồi nắm tay rủ Lem quay lại với trò chơi đang bỏ dở. Mẹ vào trong lớp để ký sổ điểm danh, khi trở ra đã thấy Lem dẫn đầu các bạn đứng chắn ở cổng ra vào. Từ xa, mẹ thấy Lem đang ra câu đố cho một phụ huynh (sau này mẹ mới biết là mẹ của James) - giải được câu đố đó thì các bạn mới tránh đường cho ra về. Câu đố là, hãy đoán tên loài vật qua mô tả. Khi được Lem gợi ý chữ đầu của tên loài vật trong câu đố, mẹ bạn James mới đoán đúng đáp án. Lập tức, các bạn đứng sang một bên để tránh đường. Mẹ để ý thấy Isabel rất thích đứng cạnh Lem. Thậm chí sau khi hàng ngũ bị xáo trộn, Isabel đã đẩy một bạn trai sang một bên để dành lấy vị trí "bên cạnh Lem" của mình.

Mẹ cũng được Lem ra một câu đố:

- Mẹ phải đoán được thì mới được đi qua nhé. Con vật này bắt đầu bằng chữ R.

- Nó có màu gì thế?

Lem nhanh nhảu, trong khi Isabel và các bạn khác quan sát một cách chăm chú:

- Màu nâu và màu trắng.

Câu đố khó ra phết. Mẹ hỏi thêm:

- Con này có mấy chân?

- Bốn chân.

Mẹ vẫn chưa nghĩ ra. Trời đã xẩm tối, lại lạnh thấu, nên mẹ chẳng tập trung được. Thấy mẹ cắn môi suy nghĩ, Lem liền gợi ý thêm:

- Con này có đôi tai dài, và còn có một cái đuôi ngắn, bông xù, nữa.

À, cảm ơn gợi ý của Lem nhé. Mẹ đoán ra rồi đấy:

- Đó là con thỏ (rabbit) chứ gì.

Lem cười hóm hỉnh. Các bạn tỏ vẻ đồng tình, và không ai bảo ai, lần lượt đứng sang một bên để mẹ và Lem ra về.

Cánh cổng đã khép lại sau lưng, Lem và các bạn vẫn còn mải mê chào tạm biệt nhau. Sophie và Isabel cứ vẫy theo Lem mãi.

***

Buổi tối, Lem rủ mẹ lấy cuốn sách "Thế nào là bạn tốt?" ra ngâm cứu. Có vẻ như Lem đã tìm thấy mối liên hệ giữa sách vở và thực tế, nên thích thú đưa sách ra để đối chiếu với kinh nghiệm của mình.

James Bryce** từng nói thế này, "Giá trị của một cuốn sách là ở chỗ con đã tích lũy được những gì từ nó." ("The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.")

Còn Henry David Thoreau*** thì cho rằng, "A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint... What I began by reading, I must finish by acting."

*Xem bài "Những điều giản dị"
**(1838-1922) Luật gia, Sử gia, Chính trị gia người Anh
***(1817-1862) Triết gia người Mỹ

Không có nhận xét nào: