Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2008

Waltzing Matilda (tiếp theo #6)

Ngày 7 (31/12): Brisbane

Một ngày cuối năm đặc biệt. Lem vừa tỉnh giấc đã cười tươi như ánh nắng mặt trời, cho dù vẫn không giấu nổi vẻ ngạc nhiên và tò mò khi thức dậy trong căn phòng mới.

Ngồi trên giường khách sạn, Lem chăm chú ngắm nghía các từng đồ vật và vật trang trí, rồi hỏi mẹ: "Mẹ ơi, bao giờ thì nhà mình có nhà mới?" (Sau khi mẹ giải thích sơ qua, Lem đã hiểu ra: Nơi đây chỉ là khách sạn mà gia đình mình thuê khi đi du lịch, không phải nhà mới. Nhà của Lem và bố mẹ vẫn ở Melbourne, nơi có các bạn ở trường mẫu giáo đang đợi Lem đi du lịch về để cùng kỷ niệm sinh nhật với Lem kia!). Không đợi mẹ trả lời, Lem lại tiếp: "Khi nào mình có nhà mới thì mình cũng mua xe ô tô mới luôn, mẹ nhỉ!" Ôi, mẹ cũng hi vọng như thế, trong một ngày gần đây, con yêu ạ.

Mẹ cùng Lem đánh răng, tắm rửa, rồi giúp thay đồ và chải tóc gọn ghẽ cho Lem. Lem trông bỗng như "lớn" hơn hẳn mọi ngày. Con yêu bước sang tuổi mới mà. Không "cầm lòng" được, mẹ lại bật máy ảnh. Hôm nay Lem rất vui vẻ cộng tác với mẹ, thậm chí còn chịu khó làm theo đạo diễn của mẹ nữa. Chỉ tiếc là mẹ chụp hơi run tay - nếu không thì ảnh sẽ còn đẹp hơn rất nhiều (Chứ người mẫu thực tế của mẹ thì đáng yêu không chê vào đâu được!).



Ăn sáng xong, theo thói quen, Lem lại lấy giấy bút ra, rồi "hí hoáy" một lúc lâu. Lem hứng chí tự ngồi viết từ sô 1 đến số 10, viết đi viết lại nhiều dòng giống nhau, mỗi màu một màu, cho đến khi cả trang giấy vẽ khổ A3 trông giống như một bức tranh số vậy. Ngồi một lúc, Lem lại lấy sách truyện ra rủ mẹ đọc cùng.

Ngày cuối năm, trời nhiều mây và lất phất mưa phùn. Mẹ "hứng chí" nổi lửa thổi cơm để đãi cả nhà một bữa cơm "tất niên". Lem thấy mẹ xuống bếp nên cũng nhanh nhẹn đến giúp mẹ vo gạo, một công việc rất quen thuộc của Lem. Ngay gần khách sạn là một siêu thị nho nhỏ để phục vụ các nhu cầu mua đồ thực phẩm của mẹ. Mẹ nấu cơm bằng nồi điện - còn lại toàn bộ thức ăn được nấu bằng lò vi sóng. Bữa cơm đầm ấm nhân ngày sinh nhật hai mẹ con - ai cũng có vẻ ngon miệng lắm.

Bảo tàng Brisbane

Khách sạn chỉ cách trung tâm thành phố một quãng đi bộ. Nhưng sau mấy lần quay ra rồi lại trở vào, cả nhà quyết định lái xe đi, vì trời lúc mưa lúc tạnh - mưa bóng mây nhưng cũng đủ "làm ướt áo em" (lời một bài hát thiếu nhi).

Với thời tiết này thì các hoạt động trong nhà là thích hợp nhất. Thế là cả buổi chiều hôm đó, cả nhà dành thời gian tham quan Trung tâm Văn hoá Queensland (Chủ yếu là Bảo tàng Queensland). Quần thể Trung tâm Văn hoá Queensland là một ý tưởng độc đáo, bởi nó liên kết toàn bộ các tụ điểm văn hoá của Queensland, bao gồm Bảo tàng Queensland, Thư viện Tiểu bang, Trung tâm Biểu diễn Nghệ thuật Queensland, Nhà Triển lãm Nghệ thuật Queensland, và Nhà Triển lãm Nghệ thuật Hiện đại.

Bảo tàng Queensland nằm bên bờ con sông dài và duyên dáng Brisbane. Theo sách vở, đã có lúc nước sông Brisbane trong đến nỗi người ta có thể nhìn xuyên tới đáy sông qua làn nước sâu 5, 6 mét. Dĩ nhiên, sự tập trung dân cư gia tăng theo thời gian đã khiến độ trong suốt của nước sông đổi khác. Nhưng ở một khúc sông, Hồ Wivenhoe, được tạo thành nhờ con đập ngăn sông Wivenhoe, vẫn là nguồn cung cấp nước chủ yếu cho cư dân Brisbane.

Trong bảo tàng, điều thu hút nhất đối với Lem vẫn là các bộ sưu tập về động vật. Ở bộ sưu tập về côn trùng có cánh, khách tham quan được mời xem các vật trưng bày qua kính lúp. Không chờ mẹ hướng dẫn, Lem đã nhanh nhẹn bước lên bục gỗ (có lẽ được cung cấp dành riêng cho các khách "nhí"), rồi tự điều chỉnh kính lúp để xem các bộ sưu tập côn trùng một cách say sưa. Có những con bọ cánh cứng chỉ nhỏ bằng đầu kim, nhưng cũng có những con gián to đùng bằng nửa bàn tay ... Thật KỲ thú!

Lem cũng thích khám phá về các loài khủng long, mặc dù luôn có ý thức rằng các chú khủng long khổng lồ trong Vườn khủng long của Bảo tàng chỉ là mô hình mà thôi.



Chừng xem xét đã mỏi mắt, chùn chân thì tự nhiên trước mắt cả nhà hiện ra một dãy ghế đệm sofa êm ái, mời mọc. Lem ngồi xuống, nhưng chừng chưa muốn nghỉ. Lem "tia" thấy ngay một chồng sách dày chễm chệ trên chiếc bàn vuông trước mặt. Lem cầm lên một cuốn giới thiệu về các loài vật dày cộp, nhờ mẹ đọc. Chỉ vài phút, Lem buông cuốn sách, vì "Truyện dài quá!", và ngay lập tức bị thu hút vào một cuốn truyện tranh về gia đình đà điểu rất là thú vị. Mẹ đọc đi đọc lại cuốn truyện hai lần cho Lem, thế mà bản thân mẹ cũng không thấy chán!





Nhờ chính bảo tàng này mà mẹ đã tìm ra ý nghĩa của "Waltzing Maltida" trong văn chương, để bây giờ mẹ dùng nó làm tiêu đề cho loạt bài viết về chuyến đi mùa hè '07-'08 cho con đó.

Đêm pháo hoa

Có ai nghĩ rằng năm nay gia đình nhỏ của Lem lại đón Năm mới Brisbane không nhỉ? Cho tới tận ngày hôm qua, bố mẹ còn không chắc ngày mai cả mình sẽ dừng chân ở đâu. Thế mà hôm nay, cả nhà đã thảnh thơi tản bộ bộ dọc South Bank, hòa vào dòng người đang tham gia các hoạt động vui chơi ngoài trời và ngóng chờ năm mới đến với tràn đầy hứng khởi.

Sau khi quầy quả đi tìm mua nến và bánh sinh nhật, cả nhà chọn một chỗ ngồi khá lý tưởng trước thềm quá cà phê Lagoon để chờ đón pháo hoa mừng sinh nhật. Mọi người ai cũng vui vẻ và thân thiện.

Tại Lagoon, Lem gặp Sophie, một người bạn mới. Mới gặp nhưng hai con đã quyến luyến như đã thân thiết từ lâu.





Đúng giờ này năm ấy

Bốn tiếng đồng hồ trôi qua đi nhanh chóng. Đúng chín giờ ba chín phút, bố thắp nến để chúc mừng con gái tròn bốn tuổi. Tuổi hồn nhiên và đáng yêu, tuổi của những điều khám phá đầu đời ngộ nghĩnh. Cả nhà hát chúc mừng sinh nhật con, rồi hát mừng sinh nhật mẹ.




Bài hát vừa dứt thì ngoài kia bầu trời bỗng sáng lên bởi ánh pháo hoa. Màn pháo hoa chúc mừng sinh nhật mà Lem đã đón chờ từ mấy hôm nay, và cũng là loạt pháo hoa đón năm mới đầu tiên, được bắt đầu sớm để phục vụ các khán giả "nhí".



Lem vừa xem pháo hoa vừa bịt tai.



Được một lúc thì Lem buồn ngủ díu mắt (Giống hệt như bốn năm trước đây. Lọt lòng mẹ, Lem mở mắt nhìn bố, nhoẻn cười với bà, rúc vào ngực mẹ - nhưng chỉ trong chốc lát, sau khi được tắm táp sạch sẽ, đã ngủ "say như mít" một mạch tới sáng hôm sau.)



Lem diễn lại cảnh bốn năm trước đây. Đóng kịch rồi ngủ thật luôn này.



Hết pháo hoa, bố mẹ vẫn nấn ná ngồi thêm một chút nữa bên bờ sông, với Lem "say giấc nồng" trong vòng tay bố mẹ. South Bank ngày càng đông đúc và nhộn nhịp tiếng nhạc xen lẫn tiếng nói cười sôi nổi. Khoảng 11 giờ rưỡi, bố mẹ rời South Bank trở về khách sạn, hồi hộp chờ đón màn biểu diễn pháo hoa trên cầu Sydney's Habour Bridge được truyền hình trực tiếp toàn quốc lúc Giao thừa.

Phút giây đầu tiên của 2008, từ dưới cửa sổ khách sạn vọng vào tiếng nói cười sảng khoái của mấy đám thanh niên đi chơi khuya trên phố - "Chúc mừng Năm mới!"

Không có nhận xét nào: