Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2008

Waltzing Maltida (tiếp theo #7)

Ngày 8 (1/1): Brisbane - Sunshine Coast - Ballina

Australia Zoo

Ngày đầu tiên của năm mới cũng là sinh nhật bố của Lem. Một chuỗi ngày với nhiều sự kiện đáng nhớ liên tiếp tưởng chừng khiến mọi người mệt mỏi nhưng thực tế lại không phải như vậy. Lem dậy sớm vừa kịp xem tường thuật đêm pháo hoa đón giao thừa trên Cầu Cảng Sydney. Bố hôm nay cũng dậy sớm để nhận lời chúc mừng sinh nhật từ hai mẹ con, nữa là để chuẩn bị hành lý để "check-out" khỏi khách sạn trước 10 giờ sáng. Quanh quẩn mãi đến 11 giờ sáng, cả nhà bắt đầu lên đường.

Mặc dù du lịch đường xa nhưng Lem vẫn nhận được nhiều quà sinh nhật lắm nhé. Quà của bố mẹ, của dì Hương và cậu Hiếu, lẫn quà của ông già No-en gửi cho Lem từ hôm trước vẫn còn chưa mở.

Lem say sưa mở quà sinh nhật trên xe này ...





Chẳng mấy chốc con đường Steve Irwin nổi tiếng dẫn vào Australia Zoo đã hiện ra trước mắt. Gia đình Irwin đã trở nên rất gần gũi với thiếu nhi Úc, đặc biệt là các khẩu hiệu về "Bảo tồn Thiên nhiên và Động vật Hoang dã" (Wildlife Conservation), được tuyên bố khắp nơi trong vườn thú, và là chủ đề chính của tất cả các màn trình diễn, giới thiệu về động vật.

Không quản thời mưa nắng thất thường, khách đến thăm vườn thú rất đông. Lem cùng bố mẹ chăm chỉ đi thăm tất cả các chuồng thú với tất cả nhiệt tình.









Cam Ranh Restaurant

Cả nhà rời Australia Zoo vừa đúng giờ đóng của với một tâm trạng bồi hồi, lưu luyến. Đây là điểm xa nhất về phía Bắc mà cả nhà đặt chân đến trong chuyến đi năm nay. Nếu trời không mưa, có lẽ cả nhà còn dành thời gian để chơi biển Sunshine Coast. Sẽ còn nhiều dịp khác, con yêu nhỉ.

Hôm nay là sinh nhật bố. Cả nhà quyết định chiều theo lựa chọn của bố, rẽ vào Brisbane và chạy xe suốt chừng mười lăm cây số để tìm một nhà hàng Việt Nam. Khu dân cư tập trung người Việt ở Brisbane là đây, quận Darra, nằm về phía Tây Bắc thành phố. Nhà hàng Cam Ranh nằm ở phía cuối đường, gần ga tàu - là một trong hai nhà hàng Việt-Hoa còn mở cửa. Mặc dù hôm nay là ngày Tết - Tết dương lịch - nhưng cả hai nhà hàng đều rất nhộn nhịp thực khách. Cam Ranh nhìn bề ngoài có vẻ nhỏ hơn nhiều so với Quê hương - nhà hàng này mang phong cách người Hoa thấy rõ, nằm cách Cam Ranh có một khúc quanh - nhưng Cam Ranh xem chừng lại nổi tiếng hơn. Tiếp đón gia đình Lem là ông chủ quán nhìn rất phong sương, dáng cao gầy, nhanh nhẹn, nói tiếng Anh thành thạo, và có vẻ rất từng trải trong bộ quần bò (jeans) và áo sơ-mi đen. Hình như chủ quán huy động cả gia đình ra phục vụ quán thì phải. Quán nhỏ và chỉ nhận tiền mặt (ngày lễ tết tính thêm 10% tiền dịch vụ). Ngồi ăn ở đây có cảm giác như ăn cỗ trong nhà một ai đó (!). Quan trọng là, thức ăn tuyệt ngon, rất hợp khẩu vị. Nhà hàng giới thiệu cho bố mẹ món cua bể xào gừng hành, rau muống non xào tỏi và canh để ăn với cơm nóng. Có món nem rán (còn gọi là chả giò, được cuốn rất to và không có rau xà-lách để ăn kèm như ở Melbourne) mẹ gọi phần Lem, cuối cùng Lem có dùng miếng nào đâu. Chả là Lem đã ngủ "khì" từ lúc còn chưa bước vào nhà hàng cơ. Bố mẹ phải thay nhau bế Lem để ăn tối. Lem thì cứ ngủ ngon lành như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Rời khỏi Cam Ranh, Brisbane, bố lại chạy dọc theo Quốc lộ Pacific Highway để trở về ... miền nam. Đêm đó, cả nhà nghỉ lại ở Ballina, một thành phố xinh xắn nằm bên bờ Bắc sông Richmond. Thời gian này, nhiệt độ đã xuống thấp hơn nhiều so với những ngày trước. Cả nhà đâu có biết rằng, ngay sau khi bố mẹ và Lem đi khỏi Ballina, lụt bão đã kéo về gây bao nhiêu thiệt hại cho Queensland và vùng biên giới New South Wales này.

Không có nhận xét nào: