Thứ Hai, 31 tháng 3, 2008

Lem lên Mẫu giáo lớn

Ngày đầu tiên Lem tới trường mới là một ngày cuối tháng Ba. Trời thu nắng vàng, gió hiu hiu, lá vàng rụng khẽ. Êm đềm.

Vừa bước vào qua cổng trường, Lem nhìn quanh và thốt lên:

- Thích quá! (This is fun!)

Trường ở ngay cạnh một bãi cỏ rộng thênh thang. Sân trước của trường là sân chơi. Khác với trường cũ (cũng không hẳn là "cũ" vì Lem vẫn đi học ở cả hai nơi) - nơi nhà trường đã cho đốn hết cây cổ thụ, cắt hết cỏ xanh, để trải thảm nhân tạo và lắp đặt hệ thống đồ chơi ngoài trời bằng nhựa nhiều màu sắc - trường mới của Lem vẫn giữ lại những cây bạch đàn cao tới trời, lá đổ đầy sân, những chiếc xích đu tự tạo bằng dây thừng và vỏ lốp ô tô, và những bộ đồ chơi vận động ngoài trời bằng gỗ, đã bạc nước sơn qua nhiều thế hệ học sinh mẫu giáo.

Vào lớp, gặp cô mới, bạn mới, Lem có vẻ rụt rè hơn ban đầu. Bỗng nhiên Lem trở nên rất ít nói khác thường. Cô hỏi gì cũng không nói - Lem chỉ đi quanh lớp, quan sát, ngắm nghía. Cô gọi Lem tới bên đọc sách cùng cô. Ngồi được một lúc, Lem xin phép vẽ tranh và tự động tới bên giá vẽ để chờ cô giáo giúp Lem khoác vào người chiếc "áo hoạ sĩ" (áo bảo vệ để quần áo khỏi bị dính màu). Thấy Lem đã ổn định với cây cọ và giá vẽ, mẹ vẫy tay tạm biệt Lem để ra về. Lem mỉm cười chào mẹ, vẫn còn dè dặt nhưng khá tự tin.

Chiều hôm đó mẹ đón Lem sớm. Nhìn qua hàng rào, mẹ thấy Lem đang chạy nhảy cùng bốn, năm bạn gái cùng lứa tuổi. Vừa nhìn thấy mẹ, Lem kể ngay;

- Lúc nãy con đã nói với cô giáo con là con thích ở đây lắm!

Tâm sự của con trao mẹ đúng lúc mẹ đang có rất nhiều câu hỏi về ngày đầu tiên con ở trường mới. Con đã biết cách làm cho mẹ rất vui và yên tâm, con biết không?

- Mẹ đã rất nhớ con cả ngày hôm nay đấy! - Mẹ trả lời.

Một cô giáo khác thấy mẹ đến liền đến bên và bắt đầu kể về ngày hôm nay của con cho mẹ nghe. Rồi như một bà tiên, cô đưa tay lên cổ, nhẹ nhàng tách đôi chiếc mặt dây chuyền vàng hình trái tim của cô, và đổ từ chiếc mặt dây chuyền vàng tất cả những ngôi sao kim tuyến mà cô có vào tay Lem. Phần thưởng cho ngày đầu tiên ở Mẫu giáo của Lem đấy.

Buổi tối về nhà, chẳng hiểu sao mẹ cứ thấy ở Lem có sự biến đổi rõ rệt. Lem tự ngồi vào bàn ăn như một người lớn mà không cần phải mời gọi như mọi ngày. Lem nói rất nhiều, gãy gọn, hoạt bát và rất nhiều lý lẽ. Ăn tối xong, không ai nhắc Lem cũng tự đi rửa ráy, rồi lên ghế bành lấy truyện ra đọc. Cứ như một học sinh thực thụ vậy. Lem kể về những điều thú vị và những bài học mới ở trên lớp cho mẹ nghe, chẳng hạn như bài tập tìm các chữ có vần điệu với nhau này. Cứ tập bắt vần thế này chẳng mấy chốc mà Lem biết làm thơ ấy chứ.

Chỉ sang ngày thứ hai là Lem đã nhớ tên của hầu hết các bạn ("hầu hết" vì không phải bạn nào cũng đi học đầy đủ cả tuần nên có bạn Lem còn chưa được gặp) và các cô. Hi vọng Lem sẽ có thêm thật nhiều bạn mới và học được nhiều điều thú vị ở trường mới nhé!

Không có nhận xét nào: