Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

Bạn tới chơi nhà

Sáng nay đi học, ra đến cửa, Lem bỗng nhiên quay sang hỏi, "Con có thể mang bức tranh mới vẽ đến khoe các bạn ở lớp được không?". Mẹ suy nghĩ một lát, rồi bảo, "Con có thể mang đến trường cho các bạn xem, rồi để mẹ mang về. Không nên để tranh ở lại lớp vì sợ các em bé sẽ phá hỏng mất". Tự dưng, Lem oà lên khóc. Lem mếu máo, "Con muốn mời các bạn đến nhà con chơi để xem tranh con vẽ, trừ các em bé ra thôi." Mẹ thấy Lem xúc động mà thương Lem quá. Một điều mơ ước ấp ủ bấy lâu của Lem là được tiếp đón các bạn ở nhà. Nhiều bạn trong lớp Lem cũng đã nhiều lần bày tỏ ý muốn đến nhà Lem chơi. Ấy vậy mà mẹ vẫn cứ lần lữa mãi. Một phần vì mẹ quá bận. Một phần cũng vì tự mẹ "mặc cảm" nhà mình hơi nhỏ, liệu các bạn nhỏ đến chơi có thoải mái không. Nhà nhỏ nhưng tấm lòng rộng mở thì vẫn tốt chứ, phải không con? Để nay mai mẹ sẽ rủ mẹ Hannah đưa bạn ấy tới chơi với con nhé.

Lem vừa dụi nước mắt vừa đi ra khỏi nhà, ngoan ngoãn leo lên xe để mẹ chở đến trường. Thỉnh thoảng Lem có những giây phút bộc lộ cảm xúc của mình như thế, mẹ thương Lem nhiều lắm...

2 nhận xét:

JFR nói...

Me Lem cau ne chuyen nha cua qua.

Lau roi khong thay me Lem viet gi moi a?

Mẹ của Lem nói...

Me Dep a

Lam sao de vuot qua cai "conviction" cua chinh ban than minh ha chi?

Nguoi lon phuc tap qua nhi ...