Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2008

Kịch bản ngày cuối tuần

Lem có thói quen, cứ tỉnh dậy là lại nằm trên giường gọi mẹ í ới. Mẹ thường không ủng hộ việc này, nhưng đôi khi cũng cho phép ngoại lệ vào các ngày cuối tuần.

Sáng nay, Lem dậy sớm hơn thường lệ vì tối hôm qua Lem bỏ ăn tối và đi ngủ sớm. Có lẽ Lem đói bụng đây mà. Mẹ vừa mở mắt thì thấy Lem đang ngồi bên cạnh một đụn chăn màu hồng được xếp thành hình thù khá đặc biệt.

Lem cười chào mẹ bằng với ánh mắt âu yếm thân thuộc. Rồi Lem chỉ đụn chăn và bảo, "Con làm bánh này!"...

(Mẹ rất thích các cuộc nói chuyện buổi sáng với Lem, khi Lem thư giãn nhất và có vẻ như là thời điểm thích hợp để Lem phát huy tư duy sáng tạo của mình. Chẳng hạn như hôm qua, Lem cũng thức dậy sớm. Sau khi "í ới " gọi mẹ vào phòng, rồi nằm cuộn tròn trong lòng mẹ để mặc mẹ hít hà mùi thơm ấm áp toả ra từ mình, Lem liền bắt đầu dùng ngón tay vẽ lên không khí các đồ vật, con vật khác nhau. Lem vẽ khá chính xác những đường nét, đặc điểm, tỷ lệ to nhỏ, điểm bắt đầu và điểm dừng ... của cái cốc, bông hoa, con lợn con ... Đến khi mẹ bảo Lem vẽ quả táo, Lem liền vẽ một miếng táo hình trăng khuyết thay vì cả quả táo, rồi bảo mẹ ăn. Vì cả tuần vừa rồi Lem hay từ chối không ăn bữa ăn điểm tâm với sữa và hoa quả ở trường, nên mẹ tranh thủ nhắc nhở Lem một chút. Mẹ đề nghị Lem vẽ miếng dưa, Lem hỏi lại mẹ xem dưa gì rồi mới tiếp tục vẽ. Dưa vàng thì Lem vẽ theo kiểu hình thang cong (tức là hình thang nhưng hai cạnh đáy không thẳng mà lượn cong, song song theo hình quả dưa tròn). Miếng dưa hấu thì có hình tam giác với một vết cắt ngang ở giữa (tả thực kiểu cắt dưa hấu ở trường Lem đấy!). Pho mát thì Lem vẽ một góc của hình tròn, tức là giống như tam giác lồi với một cạnh phồng lên. Mẹ bảo Lem vẽ nho, Lem liền vẽ hai vòng tròn thật nhỏ. Chẳng mấy chốc mà Lem đã vẽ xong một đĩa hoa quả tổng hợp. Hai mẹ con liền hỉ hả mời nhau ăn. Ăn xong, mẹ nói với Lem rằng mẹ khát nước. Thế là Lem liền vẽ hình một cái cốc có quai, và tô màu trắng để mẹ uống sữa. Xong xuôi, no nê trong tưởng tượng và rất phấn khởi, mẹ và Lem cùng dậy - bắt đầu một ngày mới.)

...Hôm nay, mẹ lại hào hứng đón chờ một vở kịch mới của Lem. Mẹ khen chiếc bánh thật đẹp, giống như một chiếc "cup cake" vậy. Lem tả thêm, bánh còn có rắc những viên kẹo trang trí đủ màu sắc cầu vồng, và được trang trí bằng hình cô tiên và hoa, bướm nữa (đoạn này là Lem tả thực bề mặt chiếc chăn hồng yêu thích của Lem). "Con cho mẹ một miếng bánh nào", mẹ hỏi. Lem liền dùng tay làm dao cắt bánh, cẩn thận cắt cho mẹ một miếng bánh nhỏ. Mẹ đón miếng bánh ở tay Lem và đưa bánh lên miệng ăn. Vì nằm ăn, nên mẹ giả bộ, miếng bánh quá to, khiến mẹ làm rơi hết vụn bánh lên tóc, lên gối. Lem liền cắt cho mẹ một miếng bánh nhỏ hơn, và bảo, "Mẹ đừng làm rơi bánh nữa nhé". Ăn bánh xong, có vẻ như mẹ vẫn còn thòm thèm. Lem liền bê cả cái bánh để lên người mẹ. Cái bánh được Lem xếp khéo bằng hai cái chăn cuộn vào nhau, to gần bằng người Lem. Mẹ lại giả bộ ăn tiếp, lần này mẹ ăn hết cả cái bánh, và tranh thủ giấu đụn chăn hồng vào dưới tấm chăn bông to. Lớp chăn mẹ đắp phồng to lên, nhưng cái bánh thì đã biến mất. Mẹ liền kêu lên, "Mẹ ăn hết bánh rồi, nhưng giờ bụng mẹ to quá, mẹ không dậy được nữa". Lem có vẻ lo lắng, trấn an mẹ, "Không phải thật đâu mà mẹ, đây chỉ là đóng kịch thôi". Nhưng rồi Lem cũng đứng dậy và nói, "Để con giúp mẹ lấy cái bánh ra nhé". Thế là Lem xắn tay áo lên, chui xuống dưới chăn và kéo chiếc bánh ra. "Mẹ thấy chưa, bụng mẹ nhỏ lại rồi này", Lem động viên mẹ. Có vẻ đã thoả mãn với câu chuyện chiếc bánh, Lem rủ mẹ dậy ăn sáng.

Mẹ thích vở kịch vì sự phản ứng linh hoạt của con trong các tình tiết của câu chuyện để đưa vở kịch đi đến một kết thúc hợp lý. Vẫn biết công việc toàn thời gian của trẻ con là tưởng tượng, nhưng sao mẹ vẫn thấy các câu chuyện mà Lem mời mẹ tham gia thú vị và đặc biệt đến thế.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Hay that day. Lem co tri tuogn tuong rat phong phu. Tat nhien la ca me Lem nua roi, nen hai me con moi tung hung co duoc kich ban buoi sang hay nhu the. Uoc gi ma me Dep cung lam duoc nhu the cho Dep nhi.