Thứ Ba, 6 tháng 11, 2007

Cup Eve


Con yêu,

Giờ này con đã ngủ rồi, còn mẹ tranh thủ viết nhật ký cho con. Một ngày như mọi ngày, bố đi làm, mẹ đưa Lem đi học, rồi mẹ đi làm (tối hôm qua Lem cũng đã ngồi lập kế hoạch cho gia đình đúng như vậy, chỉ khác là hôm nay dì Hương được nghỉ học nên đi chơi với bạn bè từ sáng sớm).

Mẹ đưa Lem đến lớp hơi muộn vì đêm Chủ nhật ngủ kỹ mà. Lem vừa bước vào lớp, bốn bạn, Sarah, Vincent, Hannah và một bạn mới mà mẹ chưa nhớ tên, đã chạy ra đón chào con. Cô Michelle đang ngồi chơi cùng các bạn, lên tiếng từ xa, "Hello Miss Popular!", rồi cũng đi ra ân cần hỏi han Lem và mẹ. Ấm áp biết chừng nào, Lem nhỉ! Mẹ để ý là Lem đáp lại sự nồng nhiệt của các bạn không được hồ hởi lắm, con chỉ e ấp đừng nép vào mẹ rồi từ từ đưa tay cho một bạn nắm, hôn tạm biệt mẹ, rồi cùng đi với bạn vào góc đồ chơi. Mẹ thầm mong con gái chủ động và tự tin hơn nữa mỗi buổi sáng đến trường. Nhưng đấy là suy nghĩ riêng của mẹ thôi, biết đâu sự "thận trọng" trong giao tiếp của con lại chính là nét đáng yêu của con trong mắt các bạn nhí thì sao? Dù sao mẹ cũng rất vui lòng vì con có vẻ rất hoà đồng với các bạn trong lớp và được bạn bè trong trường yêu quý.

Ngày mai là ngày lễ đua ngựa của Melbourne với "vòng đua làm cả nước Úc nín thở" vào lúc 3 giờ rưỡi chiều. Sau bữa cơm tối, mẹ hỏi xem liệu bố có kế hoạch nghỉ làm ngày mai không (Công việc của bố Tùng bận lắm, bố vẫn thường làm việc vào cả những ngày nghỉ nữa đấy). Bố chưa kịp trả lời thì cô con gái vô cùng tâm lý của mẹ đã nó khẽ, bằng tiếng Úc "Có chứ. Chúng ta sẽ đi chơi đâu thế ạ?" Bố mẹ cùng cười xoà, có ai ngờ, mặc dù đang mải đọc sách, Lem lại nhanh chóng trả lời một câu hỏi (không phải dành cho con) một cách hợp lý thế! Con nói vậy làm sao mà bố từ chối được đây?! Con yêu, mẹ tin rằng bố sẽ dễ dàng thu xếp được thêm một ngày nghỉ ý nghĩa nữa cho chúng ta, ngày mai ...

Ngủ ngon nhé, con yêu!

Thứ Hai, 5/11/'07

Không có nhận xét nào: