Khi không muốn còn gì để nhớ
Là lúc lòng không thể nào quên
Khi cầu mong một chút bình yên
Chính lúc ấy từng cơn sóng dậy
Đã lỡ bước vào vòng xô đẩy
Đã xoay theo lốc xoáy ngược chiều
Đã một lần nói một tiếng yêu
Là mãi chịu nỗi đau giằng xé
Khi trái tim mang hình giọt lệ
Làm gì còn nước mắt cho ai
Tàn cơn mơ chưa biết hết đêm dài
Khi tỉnh giấc vòng tay lạnh giá
Khuôn mặt cũ trở nên xa lạ
Chập chờn một đôi mắt thâm sâu
Đã phai rồi màu tím ban đầu
Ly rượu cuối còn dư vị đắng
Một ngày qua một ngày lẳng lặng
Tìm trở về khúc nhạc ngày xưa
Ai đến ai đi chẳng đợi chờ
Ngoài khung cửa hoàng hôn đang xuống vội
Bên kia sông vọng sang tiếng gọi
Muốn qua nhưng thiếu mấy nhịp cầu
Còn gì đâu để nói với nhau
Con đường cũ giờ ta chia đôi ngả
..........
Khi không muốn còn gì để nhớ
Là lúc lòng không thể nào quên
Tình yêu ơi!
Vị ngọt ưu phiền!
Thứ Hai, 25 tháng 2, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét